Page 289 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 289

Rồi ba tôi xách con tạt qua học trường mới. Đi mà tôi
            vẫn nhớ dai dẳng cái thằng có tên Trần Doãn Nhàn. Tiếc là
            dòng đời vô tình đẩy con người ta đi vào nhiều lối, từ đó
            đến giờ tôi vẫn mang trong trí cái tên đó nhưng chưa bao
            giờ gặp lại hay nghe tin về người bạn từng cùng ngồi chung
            một băng ghế lỏng chỏng ngày chiến tranh xa xưa.

                 Trường mới tên chánh thức là gì không còn nhớ, hình
            như là Trường Ngã Sáu Sàigòn, nhưng cha mẹ học trò đều
            kêu là trường Hãng Đinh. Tên nầy có là do trường dùng
            dãy nhà của cái hãng sản xuất đinh của ai đó bị Tây tịch
            thâu. Ở trường Hãng Đinh tôi quen với thằng Cửu. Sau nầy
            còn gặp nó ở Mỹ, nói chuyện xưa râm ran khiến cho nhiều
            lần người trong nhà chế ngạo ‘Tám’ quá, coi chừng tăng
            hormone nữ. Trường nầy có thằng Phơi và chị nó học cùng
            lớp. Hai chị em học giỏi tất cả các môn. Tôi mắc cở thầm
            khi thấy mình thua họ cả một trời một vực. Lúc nhỏ cũng
            có lúc chơi chung, tiếc là lớn lên gặp lại không còn thân
            thiết cũ. Chỉ chào nhau, nói chuyện ngày xưa năm ba phút
            rồi mạnh ai nấy đi, lòng cảm thấy có gì hụt hẫng vì những
            trao  đổi  nhạt  phèo  mà  mình  tưởng  rằng  sẽ rất  sinh  thú.
            Chắc thời gian làm mờ ký ức trong khi thực tế chiếm chỗ
            trong trí ta bằng những lo âu tính toán cho hiện tại và tương
            lai khiến con người lơ là với hình bóng cũ.
                 Năm  sau  thì  qua  trường  Nguyễn  Tri  Phương,  nay
            trường  lớn  lên  sau  hơn  nửa  thế  kỷ,  khang  trang  hơn  và
            mang  một  cái  tên  mới  lạ  hoắc  và  đầy  máu  lửa.  Lúc  mới
            thành lập, trường còn cả khu đất trống phía sau, chúng tôi
            làm sân đá banh bằng lá chuối cột lại tuy đau chưn nhưng
            cũng hào hứng tận mây xanh. Điều đáng nhớ là toàn khu
            nầy nhà cửa thơ thớt, chiều tan trường nếu lơ mơ về trễ là
            bị bạn bè nhát ma, có lần tôi bị hù chụp, đã chạy vắt giò lên
            cổ, về tới nhà mặt xanh như tàu lá chuối. Lớp Ba của tôi có

            Trang 280                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294