Page 291 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 291
xuyên bụng tại chiến trường, đương trong thời gian nghỉ
phép dưỡng thương.
Năm đó có cuộc di cư từ Bắc vô Nam theo hiệp định
Genève. Đậu được vô Petrus Ký nhưng chưa tựu trường, tôi
lợi dụng lúc nghỉ Hè rủ bạn lơn tơn vô thăm trường cũ, nơi
tôi theo học gần hai năm, thời gian lâu nhứt trong đời làm
học trò Tiểu học. Ngôi trường có cái sân rộng mà tụi chúng
tôi hằng ngày xếp hàng trước lớp dự chào cờ và nghe ông
Hiệu Trưởng Phác giảng dạy luân lý năm ba phút về những
cách cư xử của học trò khi ra đường cũng như lúc ở nhà.
Trường đặc biệt có ba tác giả cuốn sách Khoa Học Quan
Sát lừng danh: Huỳnh Văn Đó, Nguyến Hữu Thông, Tăng
Văn Chương mà học trò đứa nào được học với bất cứ thầy
nào cũng lấy làm hãnh diện.
Sân trường bây giờ la liệt đó đây là những túp liều,
những lu vại, bếp núc. Quần áo treo, giắt lủng lẳng khắp
nơi cả trên lan can và trên các nhánh cây trứng cá. Một số
bàn ghế đã bị khiêng ra làm chỗ ngủ hay đã bị chẻ ra làm
củi chụm bếp. Tôi ngạc nhiên trong đau xót khi thấy sân
trường mình hoang tàn một cách thảm hại. Lác đác có
những bếp lò làm bằng ba cục gạch như là được cạy xới lên
ở đâu đó. Trên lò thường có nồi niêu soong chảo đen đúa
khói ám, nhiều lò lửa còn đương cháy, củi tàn ngã cả ra
ngoài. Kế bên thường là bãi nước lầy của chỗ làm cá thịt và
giặt gỵa...
Tôi tò mò nhìn những bà cụ dân quê đặc, tóc chải
thành lọn dài, quấn bằng tấm vải thâm, cuốn vòng trên đầu.
Điều khiến cho tôi và thằng bạn lối xóm đi chung tò mò là
các bà đều có răng đen, mặc áo thâm với hai vạt dài, cái
ruột tượng luôn luôn quấn ngang bụng, nói chuyện bằng
giọng mà cố gắng lắm chúng tôi mới hiểu lõm bõm.
Trang 282 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59