Page 293 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 293
phút, thằng nầy đố tôi là nếu tôi thuộc hai bài đó thì nó bao
tôi đi đổ xí ngầu ăn bò vò viên trên đường Hamelin bên
hông trường... Hai bài hát vì vậy in vô trí tôi để sau nầy tôi
được cái cơ duyên nói chuyện với Ngoạn Nguyệt dễ dàng
và ôm em thiệt lâu trong tình thương mến...
2. Lời thì thầm của một học sinh trường con gái.
Bà Nội tôi là con một vị túc nho đã đỗ Tú Tài trong
kỳ thi Hương ngày trước. Nội thấm nhuần nhiều điều thuộc
về Nho giáo và thuộc nằm lòng lắm bài thơ Nôm mà Nội
nói không sách quốc ngữ nào có. Lúc nhỏ nhà tôi ở khu
buôn bán Phố hàng Buồm, cũng thuộc hàng khá giả. Trẻ
con trong phố thường xuống vệ đường ca hát ngông nghênh
chọc ông Tây đen bán bánh. Nghe mãi nên tôi nhập tâm
lắm bài kỳ hoặc mà nếu Nội nghe cháu gái u ơ thế nào cũng
mắng. Chẳng hạn như bài ông Tây đen nằm trong cái
bồ... nhưng mà thôi không dám kể tiếp đâu.
Lúc tôi năm tuổi, theo gia đình vào Nam, mấy tháng
đầu tạm cư trong một ngôi trường sau này tôi mới biết là
trường Trương Minh Ký, cũng là tên một nhà văn miền
Nam như trường tôi học những năm đầu tiên ở Miền Nam.
Mẹ dặn không nên bước ra khỏi cổng, nhưng thỉnh thoảng
tôi cũng ren rén theo một người lớn nào đó ra ngoài ngắm
nghía mấy chiếc tàu điện chạy qua mà trên đầu nẹt lửa thật
đáng ngạc nhiên.
Không nhớ gì nhiều về thời gian ở đây ngoài việc mẹ
bảo chăm sóc hai cây cà chua bỗng nhiên mọc dại, trổ trái
xum xuê cạnh nơi gia đình tôi dùng làm sàn nước. Hàng
ngày tôi ra ngắm hai cây cà của mình, sờ nắn để thấy từng
trái lớn lên theo thời gian. Và rồi tới lúc mọi người phải
dọn đi, trả trường lại cho học sinh. Tôi thắc mắc không biết
Trang 284 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59