Page 290 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 290

anh Thạnh là đặc biệt. Kêu bằng anh vì Thạnh lớn hơn tụi
            cùng lớp chúng tôi ít nhứt là 4 tuổi và là người rất chững
            chạc. Không biết cha mẹ anh làm giấy tờ sao đó mà anh
            học cùng với lũ nhỏ chúng tôi. Thạnh có tài đá cầu vảy cá
            mỗi  mạng  cả  ngàn  cái,  chúng  tôi  đứa  nào  cũng  mê  mẩn
            theo  coi  anh  đá  lần  lần  tới  nhà  mỗi  khi  tan  học.  Thạnh
            dường như cưới vợ một hai năm sau đó khi chúng bạn còn
            đương học lớp Nhứt (lớp 5 ngày nay). Tôi nhớ có lần sau
            nầy nghĩa là 2, 3 năm sau ngày thi Tiểu học, tôi tò mò ghé
            lại tiệm may của Thạnh lúc anh đã có con 2 tuổi. Tôi nhắc
            lại chuyện cũ, anh lơ lãng như nghe chuyện của ai đâu, anh
            trở thành kẻ ngoại cuộc, đã quên hết – quên cả cái tài đá
            cầu của mình ngày trước. Vì bận bịu mưu sinh con người bị
            biến đổi tới như vậy sao?

                 Rồi  tôi  qua  trường  Trương  Minh  Ký  trên  đường
            Galliéni (nay là trường Nguyễn Thái Học trên đường Trần
            Hưng Đạo) lớp Nhì tôi học có thằng Thức Georges với tên
            Tây đáng nhớ, thằng Bửu Đăng ưa khoe rằng mình là chú
            vua Bảo Đại. Lớp Nhứt có hai thằng bạn nhỏ con, mặt mày
            như tiểu thơ các bạn thường chọc là con gái cha mẹ đặt lộn
            tên rồi cho đi học lộn trường. Trời xui đất khiến tôi gặp lại
            một đứa cùng chung lớp ở trường Petrus Ký. Sau nầy ở hải
            ngoại nó mạnh khỏe, lớn con, lừng danh là người biết nhiều
            về chuyện môi trường, đất đai dòng nước nhiễm độc.... Còn
            thằng tiểu thơ kia, tên cúng cơm là Lê Huyền Trang, con
            của  ông  chủ  tiệm  vàng  Lê  Văn  Sự  ở  đường  Quai  de
            Belgique mà tụi nhóc chúng tôi thường hát chọc: Thằng Lê
            Huyền Trang, Là ông Tam Tạng, Cha nó bán vàng, mà nó
            lang thang. Nghe chọc, nó cung tay rượt tụi tui chạy có cờ.
            Rượt thì rượt, chọc thì vẫn chọc, lớp chúng tôi năm đó nổi
            tiếng  là  lộn  xộn  trong  giờ  ra  chơi  nhứt  trường.  Tôi  gặp
            Trang  lần  cuối  khi  nó  là  Trung  Úy  nhảy  dù,  bị  đạn  thù

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 281
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295