Page 331 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 331
thăm bạn ở hai câu đầu, năm nay lụt lội bác có sao không,
thì câu thứ ba đã hỏi thăm bầy heo của bạn và câu thứ tư
hỏi thăm mấy gian nếp cái để làm rượu của bạn có hư hại gì
không.
Ai lên nhắn hỏi bác Châu Cầu,
Lụt lội năm nay bác ở đâu?
Mấy ổ lợn con rày lớn bé,
Vài gian nếp cái ngập nông sâu?
Một ngộ nhận nữa là câu “ngu như lợn!” Như đã bàn
ở trên, ta thấy heo không ngu. Ai đi săn heo rừng thì biết,
giống lợn lòi rất thông minh nhanh nhẹn và nguy hiểm.
Ngày xưa tại Anh Pháp Mỹ cũng có thành kiến coi lợn là
bẩn, là thô tục, vì ăn không có khăn lau miệng, không có
bát, đũa, thìa, hay niễng, dao. Người chỉ đổ cho một đống
bèo thái nhỏ trộn cám hay cơm nguội, nên khi lợn ăn lại xì
xụp như người húp canh (vì phải ăn như vậy mới đưa được
bèo lẫn nước lên miệng, nhưng nay tại xứ Mỹ, cách nuôi
lợn không còn như thế nữa: từng hàng lợn đứng một chỗ,
có máy đưa vòi đồ ăn đầy đủ chất bổ đến tận miệng (phải
nói là mõm mới đúng). Thành thử, như vậy cách nuôi lợn
tân tiến đã bớt đi một công việc của mấy nàng dâu Việt
tháo vát, làm nhiều việc một lúc, như mấy vị nữ quản trị tài
ba CEO ngày nay, đa năng đa hiệu multi-tasking. Công
việc đó ở thôn quê là nàng dâu Việt phải dậy sớm cho lợn
ăn. Lợn mà đói thì la vang phá chuồng. (Lợn đói một bữa
bằng người đói nửa năm). Nên các nàng dâu ở nông thôn
thường phải giải quyết ba bốn chuyện cấp bách xẩy đến
cùng một lúc –mà lại cùng ở mức độ gấp rút như nhau--như
cảnh tả trong đoạn ca dao dưới đây:
Trang 322 Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59