Page 253 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 253

hay bà xô vô chỗ tử. Phải giữ vững tinh thần, lương thiện
            và không nghĩ đến cái chết mới sống đúng nghĩa người trai.
            Hơn một năm sau khi ra trường tôi về tiểu đoàn sau khi lên
            Trung Úy.

                 Những lúc rảnh rỗi, ngó lại anh em dưới quyền trong
            đơn vị, so sánh với cuộc sống lạc điệu của hậu phương, tôi
            cũng  văng  tục  thầm.  Mẹ  ơi,  hậu  phương  làm  mình  giận
            muốn nổi cơn điên. Cho nên binh sĩ dưới quyền, tôi thương
            hết biết. Nhiều đứa đi phép về trễ vài ba ngày tôi cũng nạt
            nộ để tụi nó không lờn nhưng báo cáo hay làm gì đó nặng
            hơn thì không.

                 Cầm đầu phải làm gương, tôi xông vô nguy hiểm coi
            như đạn có bổn phận tránh mình. Cũng làm thơ hào hùng
            kiểu Hồ trường: Ta xông pha hề, trận mạc. Coi tử sinh hề,
            cỏ rác dưới chân. Thỉnh thoảng hớp ngụm rượu của đàn em
            rồi sảng khoái ngâm nga tử sinh hề, cỏ rác… vui đời lính,
            thương đồng đội, quên mình đương ở tuổi cần có bên mình
            một bóng hồng…
                 Trong trận Hạ Lào năm đó, Tiểu đoàn tụi tôi bị tụi nó
            cầm chưn. Được bỏ thêm để giải vây cho đồng đội, nhưng
            chúng  tôi  bị  lún.  Chúng  pháo  kích  ngày  đêm  nhưng  tấn
            công lần nào cũng bị tiêu diệt trọn. Bên mình cũng hao bộn
            do mỗi lần một ít. Tôi được lịnh là sáng mai lúc trời hơi tan
            sương mù thì trực thăng bốc, ưu tiên thương binh.

                 Vậy mà chuyện đau lòng xảy ra đêm đó.

                 Thằng Tánh trung sĩ thường trực, đệ tử ruột của tôi bị
            nạn.  Cái  thằng  cũng  trí  thức  lắm,  nó  rớt  Tú  Tài  nên  đi
            Trung sĩ. Khuya tôi đương thiu thiu ngủ sau ba ngày trắng
            đờ con mắt thì nghe báo cáo Tánh bị đạn nặng lắm. Tôi nói




            Trang 244                         Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59
   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258