Page 254 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 254

nó ngủ trong hầm mà bị đạn cái củ c. gì. Nãy giờ có trái
            nào nổ gần đâu.

                 Thiệt  ra  thì  khuya  thằng  con  bò  ra  ngoài  đi  tiểu.
            Miểng nhỏ pháo kích từ đâu bay ra cắt đứt mạch máu chủ ở
            háng.

                 Tôi tới thì anh em đương xúm bên nó, lo lắng. Quân y
            cố hết sức cầm máu. Thằng Tánh thấy tôi thì mắt sáng lên
            nói thiệt lẹ, rõ ràng:

                 ‘Em không sao đâu Trung Úy. Chuyện nhỏ! Sẵn dịp
            lên trực thăng về thăm vợ luôn. Con vợ em đương có bầu
            ba tháng. Chắc nó cũng nhớ em.’
                 Tôi đuổi mấy đứa không có phận sự ra chỗ khác. An
            ủi nó. Nó cứ lập đi lập lại hoài điệp khúc ‘không sao đâu là
            không sao đâu’. Bác sĩ Quân Y ngó tôi với cặp mắt buồn,
            nói thiệt nhỏ trong khi thằng Tánh vẫn nói không sao đâu:

                 ‘Không  xong,  máu  ra  nhiều  quá,  vết  thương  lớn
            không bịt được.’

                 Nó thấy mặt tôi buồn chắc là hiểu được điều chúng
            tôi trao đổi nên trở giọng:
                 ‘Em lạnh quá Trung Úy! Có bề gì thì Trung Úy mang
            ba-lô em về cho bà xã em. Bả tên Trinh, địa chỉ ở trong đó.
            Tiền lương tháng nầy với phần còn lại từ trước cũng mấy
            ngàn. Nó cấn thai được ba tháng. Trung Úy giúp đỡ nó với
            con  em  giùm.  Tụi  em  đồng  ý  đặt  tên  con  là  Trần  Trinh
            Thảo Tánh. T tứ thừa đó Trung Úy. Cái tên tụi em nghĩ nát
            óc mới đặt được đó Trung Úy.’

                 Thằng  Thạch  Buôn,  từ  xa  diễu  dở  bằng  mấy  tiếng
            ‘Nôm luôn! Hốt hụi chót!’ Tôi đứng rột dậy, lên cò súng
            quát lớn: ‘Mầy nói lại một lần nữa đi!’


            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 245
   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259