Page 342 - DacSan60NamHoiNgoCVA59
P. 342

“Giò heo”: chân lợn, như trong “bánh canh giò heo”;
            “giò heo” còn là tiếng chỉ “bao da đựng súng lục”.

                 “Giò lái”: chân sau. “Móc giò lái” chỉ “chơi sỏ” như
            cầu thủ bóng đá khiếu nại với trọng tài: “anh ấy đá giò lái
            tôi”.

                 “Giò lụa” hay “chả lụa”: giò làm bằng thịt lợn nạc,
            giã nhỏ rất mịn, nhuyễn, gói trong lá chuối buộc chặt rồi
            luộc (hay hấp) chín như bánh chưng. Còn có các loại giò
            như:  giò  hoa  (có  lòng  đỏ  trứng  ở  giữa),  giò  bì  (nhân  có
            thêm da); giò thủ (nhân có thịt đầu, tai và mũi heo).

                 Bánh da lợn  là bánh làm  giống cái  da heo, phân ra
            trắng  đỏ  nhiều  lớp;  chớ  nhầm  với  “pork-rind”  giống  như
            món tóp mỡ là món da có thêm chút mỡ ướp muối, có bột
            ớt, rán với nhiều dầu, nổi tiếng ở Texas, nhai ròn rụm, mà
            cựu tổng thống Bush rất ưa và có lần nằm trên giường vừa
            đọc sách vừa ăn nên bị vướng ở cổ suýt nữa bị chết hóc.

            Ca dao tục ngữ.

                 Thịt nào gia vị ấy
                 Trong việc nấu nướng, mỗi thứ thịt cần một thứ rau
            riêng,  như  thịt  lợn  thì  phải  có  hành,  thịt  gà  có  lá  chanh,
            món “mộc tồn” ở Việt Nam thì phải có riềng:

                       Con gà cục tác lá chanh,
                       Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi.
                       Con chó khóc đứng khóc ngồi,
                       Mẹ ơi đi chợ mua tôi đồng riềng.

                 -“Ông ăn chả, bà ăn nem” câu tục ngữ này không chỉ
            hai  món  ngon  [“chả”:  thịt  giã  nhuyễn  với  trứng  vịt  hoặc
            không, rối hấp, chiên hay nướng; “nem”: thịt heo sống quết
            nhuyễn  trộn  với  thính  (gạo  rang  xay  thành  bột)  rồi  gói

            Đặc san Hội ngộ 60 Năm CVA59                      Trang 333
   337   338   339   340   341   342   343   344   345   346   347